Đã gần chục năm ra trường đi làm, mình vẫn chẳng tiết kiệm được là bao, vẫn phải sống trong căn nhà trọ nhỏ với mức sống bình thường và chẳng dám yêu ai khi chỉ mới đủ nuôi bản thân. Mỗi lần về quê là bị nhiều người chỉ trích, bố mẹ thì lo lắng.
Năm 2014, sau khi ra trường mình xin được việc mới mức lương 7 triệu. Số tiền này chỉ đủ trả tiền sinh hoạt trong tháng và dành được 1 triệu gửi về cho bố mẹ.
Mình thuê nhà trọ cùng một người bạn, tiền phòng chia nhau mỗi người 1,5 triệu, điện nước thêm 200k, 2 triệu tiền ăn uống, xăng xe điện thoại 300k, chi tiêu bên ngoài khoảng 2 triệu. Tổng mỗi tháng mình tốn 6 triệu.
Sang năm thứ hai đi làm, mức lương tăng lên 8 triệu. Vẫn cố gắng chi tiêu mức cũ, mỗi tháng gửi về nhà được 2 triệu đồng.
Từ năm thứ 5, lương 10 triệu, mình vẫn cố gắng gửi về cho bố mẹ 2 triệu, còn 1 triệu tiết kiệm. Tính ra mỗi năm tiết kiệm được 12 triệu.
Công việc mình làm chẳng có khoản thu nhập ngoài nào cả, chỉ có lương cứng.
Từ năm thứ 7, lương của mình là 12 triệu, mình vẫn gửi về quê 2 triệu và tiết kiệm 3 triệu 1 tháng, tính tới nay sau gần 8 năm đi làm, mình chỉ tiết kiệm được 60 triệu đồng nhưng đã bỏ ra 30 triệu để mua chiếc xe máy.
Tiền tiết kiệm ít ỏi, nhà thì vẫn phải ở trọ, lại chẳng có bất cứ một khoản đầu tư nào thêm. Cũng may rằng trong lúc đại dịch không bị cắt giảm lương.
Nhiều lúc thấy tiền lương của mình chỉ nuôi được bản thân mà không dám yêu ai, trong khi đó bố mẹ lúc nào cũng muốn con cái có công việc lương cao, ổn định để mua được nhà và hối thúc mình chuyện kết hôn.
Nhưng thật khó để thay đổi được khi hiện tại mình vẫn chỉ ở mức đủ nuôi bản thân, Hà Nội với nhiều người là miền đất hứa nhưng với mình thì nó chật vật vô cùng để sinh tồn
Bình luận (105)
có công việc, có sức khỏe, không nợ nần j ai cả vào thời điểm khó khăn như bây giờ vẫn là may hơn nhiều người rồi, cố lên bạn nhé
Ủa tính ra thì cả tiền gửi về quê cho bố mẹ thì là cũng để ra được kha khá ấy chứ 🤔 2014 lương 7tr là cũng ổn chứ kp thấp
Miễn sao khoẻ mạnh là dk, tích cóp dần oy sẽ có, ko nợ nần, ko ốm đâu, gia đình mạnh khoẻ là vui rồi🤩
Nhìn lên không bằng ai, nhìn xuống lại hơn nhiều người. Lắm lúc cũng chạnh lòng vì chỉ tiết kiệm được 1 ít và lương đủ sống. Nhưng còn khỏe mạnh lành lặn, còn có công việc chưa vướng nợ nần thì cứ cố tích vốn rồi cố gắng tiếp. Tìm cơ hội tăng nguồn thu nhập lên là dần ổn hơn thôi.
Mình đi làm ~6 năm. Lương khoảng 70-80tr / tháng. Nhưng hiện tại vẫn trắng tay vì nhiều lí do ( gia đình, đầu tư thua lỗ,..) nhưng ko sao vì thứ mình tâm đắc xác định đầu tư vào bản thân để nâng cao giá trị. Sau bao năm học tập (kiến thức, ngoại ngữ) sau giờ làm việc hành chính. Càng biết nhiều càng thấy ra nhiều cơ hội. Đương nhiên bản thân ko bao giờ cảm thấy đủ và luôn luôn cảm thấy cần nhiều thứ để nâng cấp. Với cá nhân mình việc học thêm kĩ năng mới, ko sớm thì muộn mình luôn nhận đc cơ hội tương xứng. Sau này mình sẽ tiếp tục như thế.
Clip Gen Z: https://1mlink.vip/0dnj7dTL https://1mlink.vip/L1Kp
42t tay trắng 😂
Nói thật chị em phụ nữ gắng kiếm ông chồng nào chuẩn chuẩn về kinh tế một chút, chấp nhận một vài thiếu sót của ổng, chứ lấy ck mà thiếu thốn về kte chắc chắn ko bền vững
Ở Hà Nội hiện tại mà tổng thu nhập dưới 15tr thì quá khó, có khi chỉ là phí sinh tồn thôi chứ ko gọi là lương đc 🤣🤣🤣🤣
30 tuổi đang nợ đầm nợ đìa, nhà k có xe cũng k, gửi giúp bố mẹ cũng k, b như thế còn hơn nh ng lắm rồi b ạ, chứ như mình h chỉ muốn chết đi thôi
Có thể bạn chưa xem