Em đẻ xong mấy tháng rồi nhưng ác mộng về nhà chồng không thuyên giảm mà ngày càng khủng khiếp hơn ạ. Nhà chồng em quản lý chặt chẽ từng giờ phút đi làm, nói chuyện với ai thậm chí em ăn gì, em đi mua thuốc cũng can thiệp. Em đi làm 12h trưa về thì 11h30 gọi xin phép về muộn là to tiếng bắt về vì con dưới 1y được về sớm 1 tiếng (cả tuần có 1 buổi làm hơn 12h). Hơn 12h em về là chửi um nhà bảo không có cty nào ở VN làm đến 12h và chê lương ít rồi bắt ép em nghỉ làm ở nhà chăm chồng chăm con. Cuối tuần em xin phép về ngoại thì chồng bảo ừ, mẹ chồng lại bảo không, em nói với chồng thì chồng bảo em sinh chuyện. Em đi làm cả ngày, về là làm việc nhà không được đi bất cứ đâu, kể cả mua viên thuốc cũng khó chịu bắt em phải biết tính toán trước mà mua, vậy mà vẫn bảo em có phải làm gì nhiều đâu. Lịch trình của em đây ạ:

- Sáng dậy cho con ăn, thay bỉm, uống vitamin rồi để ông bà trông cháu đi làm

- Trưa về phụ cơm nước, rửa bát, cho con ăn (hoặc bà sẽ cùng cho con em ăn, nhà có em chồng nhưng em nhờ nó rửa cho những hôm buổi trưa em về muộn hoặc nhà ăn muộn mà em đi làm sớm là bị nói đùn đẩy việc nhà)

- 5h, 6h tối về vào cơm nước, rửa bát (nhà ăn đến 8h mới xong ạ)

- 8h30 rửa bát xong lên tắm, giặt tay, vắt quần áo bằng máy rồi phơi, thu quần áo

- 10h cho con ăn, thay bỉm hoặc bà sẽ hỗ trợ cho cháu ăn và không được dùng điện thoại trước mặt bà nếu bà có bất chợt lên. Sau đó ông bà có thể chơi với cháu đến 11-12h đêm và khó chịu, khịa em nếu em đi ngủ trước vì em mệt và phải lấy sức mai đi làm.

Trong khi đó chồng em chỉ việc cho chó đi wc, rửa bình sữa cho con và gấp quần áo. Ngoài ra là chơi game từ 8h-12h và thi thoảng nghía qua con. Có chơi thì bế con lên ghế rồi ổng chơi game hoặc bật TV cho con xem rồi chơi tiếp.

Chưa kể em ăn gì, mua gì về cũng khó chịu thậm chí mắng nhiếc lai rai. Em dị ứng tôm thì bà lén cho vào thức ăn để em ăn quen dần. Em mua nước xả vải về bố chồng càm ràm làm em phải trả lại. Em phải lsao bh ạ?